Xe chạy về hướng nam đến thành
phố Anyang (안양시An
Dưỡng安養), tỉnh Gyeonggi (경기phát âm tiếng Hàn: [kjʌŋ.ɡi], Kinh Kỳ京畿) có
cự ly 25 km về phía nam Seoul.
Khi đến Hanmaum Seon Center (Trung
tâm thiền Nhất Tâm) khoảng 2 giờ chiều.
Tại
Trung tâm thiền được nghe vị đệ tử của Sư bà kể lại những lời dạy của Sư bà.
(Đoạn
này có lẽ chờ xem DVD mới nghe rõ được).
Sau đó được đưa đến tháp Sư Bà, nên nghĩ đến những
tầng tháp cao vút, nhưng khi vào thì thấy rất đơn giản.
Có lẽ chúng ta xem lại một vài
hình hình ảnh trong tang lễ, và thấy trà tỳ ngay tại nơi khoảng đất trống.
Khi Đoàn đến chỉ thấy bãi cỏ xanh rì.
Gọi là tháp nhưng chỉ là một đóa sen nhỏ trên tảng đá. Đoàn đảnh lễ trước mộ tháp, tuy chỉ là một tảng đá,
nhưng:
"NHẤT TÂM" chiêm bái Sư Bà,
"Không Có Sông Nào Để Vượt Qua",
Sụp lạy cúi đầu quỳ trước mộ,
Đại hùng ĐẠI HẠNH cảm quanh ta !
Đại hùng ĐẠI HẠNH cảm quanh ta !
TKA
Chủ Nhân KhôngNhục thân thiêu thả bay theo gió,
Hòa nhập vào cây cỏ trời mây,
Bốn phương Phật tử về đây,
Thân tâm chấn động ! Ô hay !
Chủ Nhân Không đang quanh mình !
tka
Bốn phương Phật tử về đây,
Thân tâm chấn động ! Ô hay !
Chủ Nhân Không đang quanh mình !
tka
Khi ra về cả đoàn được tặng quyển “No River to
Cross” bản này được thầy Huệ dịch “Không có sông nào để vượt qua”.
Đọc xong mới hiểu vì sao những
người đang đứng trước tảng đá kia rơi nước mắt.
Sư bà Đại Hạnh là người như thế. Với lòng từ bi và tuệ giác sâu sắc, Sư bà dạy cho những ai biết lắng nghe. Sư bà dạy con đường giải thoát bằng lời chỉ thẳng khiến cho bất cứ ai, dù ở hoàn cảnh nào cũng có thể tu tập và giải thoát. Vì rốt cục chẳng phải hoàn cảnh làm chướng ngại chúng ta mà chính là tư tưởng. Do sự yêu ghét, phiền trách và oán hận mà kết cục ta tự nhốt mình trong đám mây mù tự tạo, không sao biết được quay đầu về đâu hay sống như thế nào. Sư bà không những chỉ cách cho ta đánh tan mây mù mà còn hiển bày khả năng giải thoát của tự tánh chúng ta.
Tuy Sư bà Đại Hạnh đã chỉ đường, nhưng chúng ta phải tự khám phá ra kho báu của chính mình.